CHƯƠNG VII: Một Vụ Thư Ếm Vào Giữa Thế Kỷ 20

Bị Sa Bẫy

Hôm đó, khi trở về nhà, vợ tôi rất lưỡng lự. Nhưng một tiếng đồng hồ sau, chúng tôi trở lại nhà của B. ở S.J, và nàng yêu cầu hắn dẫn nàng ngay tối hôm đó về ngôi khách sạn ở cách S.J. hai kilômét. Chắc chắn hắn rất vui mừng nhưng không để lộ cho ai thấy cả, lập tức hắn kêu điện thoại cho khách sạn đó, báo tin rằng sẽ có 2 người tới đó để thuê pḥng. Ngay 9 giờ tối hôm đó, chúng tôi tới khách sạn, và phải ở đó từ thứ Bảy tới thứ Năm kế tiếp, mà t́nh trạng của vợ tôi vẫn không khá hơn. Lễ Giáng Sinh đă tới. Vợ tôi quyết định mừng lễ ở nhà. Bệnh của nàng càng ngày càng nghiêm trọng hơn. Nàng trở thành nhớn nhác, không c̣n nhận ra tôi nữa. Nàng nói với tôi: "Tôi không quen biết ông, tôi không muốn gặp ông nữa!". Điều nghiêm trọng hơn nữa là nàng không c̣n thiện cảm với bé Annie, đứa con gái mà trước đây nàng hết sức yêu thương và âu yếm. Có lần đang làm bếp, nàng cầm con dao trong tay, sấn tới con bé để làm hại nó. Nàng cảm thấy trong người nàng có một lực thúc đẩy nàng làm điều ấy. Tuy vậy, nàng vẫn chống lại lực thúc đẩy đó. Nhưng rồi một hôm nàng có tư tưởng bóp cổ con gái ḿnh. Sức mạnh ấy vẫn thúc đẩy nàng. May mắn thay nàng chống cự lại được. Nhưng nàng khóc. Đối với nàng đó là một đau khổ khôn tả. Những tư tưởng làm hại con của nàng có thể xuất phát từ đâu?

Giữa tháng giêng 1951, khi c̣n nằm trên giường, nàng nói với tôi: "Hăy tới gặp tên B., nói với hắn tới gặp em. Em sợ những tṛ ma quái của hắn quá rồi! Hắn phải ngưng tất cả những tṛ này lại!".

Tôi làm những ǵ nàng muốn. Ban tối, sau khi B. chữa bệnh cho bệnh nhân xong, hắn tới nhà chúng tôi. Hắn muốn nói chuyện mặt đối mặt với vợ tôi. Hắn bảo nàng tới nhà hắn một ḿnh. V́ thế tôi dẫn nàng tới nhà hắn, nhưng để một ḿnh nàng vào gặp hắn khoảng nửa tiếng.

Khi ra khỏi đó, nàng có vẻ hơi lạc thần. Tôi hỏi nàng: "Em làm sao vậy? Trông em tức cười quá!". Nàng trả lời: "Ồ! Tên B. ngu xuẩn này yêu cầu em làm t́nh nhân của hắn, và em trả lời hắn: Hăy để tôi yên, và đừng đặt lại vấn đề ấy nữa!"

Lúc ấy tên thầy lang không nài nỉ nàng v́ trong nhà của hắn đầy người. Vợ hắn không có ở đó. Nhưng không v́ thế mà tên khốn nạn ấy từ bỏ ư định của hắn, như chúng ta sẽ thấy sau này.

Tháng giêng qua đi. Bệnh t́nh của vợ tôi càng tệ hơn, lúc nào nàng cũng thù ghét Annie, con gái nàng. Điều đó trở thành một ám ảnh kinh khủng tới độ nàng không chịu đựng được nữa. Một hôm, vào đầu tháng giêng 1951, nàng nói với tôi: "Anh biết đấy, em phải tới S.J. để chữa bệnh, em phải ở gần B. để hắn chữa cho em. Em nài xin hắn đưa em ra khỏi t́nh trạng này. Quả thật, em không thể chịu đựng nổi nữa, và em phải xa rời đứa con gái của em, v́ em sợ gần nó em sẽ làm hại nó!".

Sau này chúng tôi thấy rằng mưu mô của Satan - theo lệnh của B. - hệ tại chính điều này: Việc vợ tôi sợ làm hại đứa con gái khiến nàng rơi vào bẫy của B., hắn không chịu đựng được sự từ khước của vợ tôi đối với đam mê của hắn khi hắn tấn công nàng lần đầu. Tôi trả lời:

- Em thực sự tin rằng mọi sự sẽ tốt đẹp hơn khi em đến với tên ấy sao? Anh không tin tưởng lắm!

Nhưng v́ nàng năn nỉ, nên tôi lại dẫn nàng tới khách sạn mà chúng tôi đă ở trước lễ Giáng Sinh, và tôi để nàng một ḿnh tại đó, v́ tôi c̣n phải về để đi làm. Tôi và hắn vẫn đến thăm nàng, cho tới thứ Ba kế tiếp. Sáng thứ Ba, nàng thấy hắn vào pḥng nàng lúc nàng c̣n nằm trên giường. Và hắn đă đề nghị với nàng những điều tội lỗi ghê tởm nhất một cách vô liêm sỉ. Vợ tôi tức giận. Nàng nói với hắn những từ ngữ chỉ thích hợp để nói với một tên đểu cáng như hắn. Nàng nói thêm: Hăy để tôi yên, tôi sẽ nói với chồng tôi tất cả!".

Tác giả: Gm. Cristiani

 

* * * * *   * * * * *

 

Church of Saint Columba
1327 Lafond Avenue
St. Paul, MN 55104
Phone: (651) 645-9179    Fax: (651) 645-9170